Xin cẩn thận nhé

[Truyện cười dân gian] Có một gia đình nọ có 2 vợ chồng , sống với nhau hòa thuận và vui vẻ . không may vợ ông qua đời.
Và ông đã thuê công ty mai táng lớn nhất thành phố tới tổ chức.đám tang cho người vợ thân yêu của mình.
Xong lễ nhân viên mai táng khiêng quan tài đi mai táng chẳng may trượt chân và quan tài bay vào tường cái uỳnh.
Bỗng họ nghe có tiếng rên khẽ .
Họ bật nắp quan tài thì người phụ nữ vừa tỉnh. Thoát khỏi cái chết.Thế là họ lại sống với nhau hạnh phúc. 10 năm sau người vợ lại qua đời. Ông chồng lại mời công ty nọ tới tổ chức. Tới khi kêt thúc ông liền dặn nhân viên khiêng quan tài cẩn thận
“ khéo bay vào tường!”


Link nguồn: Truyện cười

Ăn sáng không mất tiền

Ngày xưa có 2 anh chàng ở làng kia bị  ngốc từ khi sinh ra. Tới lớn  vẫn vậy không hiểu biết như người ta.
Một hôm 2 người hẹn nhau lên chợ  chơi  vào buổi sáng.
truyen - cuoi
Truyện cười dân gian
Đi mãi đi mãi 2  chàng  thấy một đống phân  trâu.
Anh A liền  nói với anh B.
-Tao  đố  mày ăn hết đống phân này  tao  cho  mày 1.000 đồng !
B nói :
-Đưa tiền  đây!
Sau khi nhận được  tiền  B  liền  ăn ngấu  nghiến đống  phân  trâu trên đường.
A cảm  thấy  tiếc tiền nhưng  làm sao  được nữa.
Rồi 2  người  đi  tiếp , đi  thêm được  1 đoạn nữa  lại  gặp  1 đống phân bò. A nhanh nhẳu  nói:
-B mày có  giám  đố  tao ăn hết đống  phân bò này  và  trả lại tao 1000 đồng không ?
B đồng  ý và  đưa tiền cho A.
A ngồi xuống và ăn lấy ăn để .  không  để  ý  mọi việc  xung quanh nữa.
Ăn xong  2 chàng  về vừa  đi  vừa nói :
-Hay quá  mày  nhỉ  ! Đi  chơi lại  được  ăn sáng  free nữa  chứ  tuyệt  thật

Một lần làm vợ

Ở ngôi  làng  kia  có anh chồng  ghen tỵ  với vợ  vì  vợ  anh ở  nhà  suốt ngày còn  anh thì  làm  việc  mệt mỏi  ở  công ty. Vì  vậy  anh  ta  bèn   cầu  nguyện với  ông trời
-Con thấy  bất công quá  khi gia đìh  con co  người thì  làm  việc  vất  vả  người  thì  không.
Xin ngài  cho con và  vợ  được đổi  vị trí  cho  nhau  một  ngày  để  nàng  biết  được  con vất  vả ra sao
Sáng  hôm sau ước nguyện thành  hiện  thực.  chàng bắt đầu  làm  những  việc  mà  vợ làm  mỗi ngày.
truyen-cuoi
Nấu ăn sáng  cho  vợ, chuẩn  bị  đồ  cho  vợ  đi  làm.
Gọi con  dậy chăm sóc  con.  Đưa  con  đi  học,….
Cả  ngày  chàng  ngập  trong  những  việc  không tên, làm mãi không  hết.  vậy  mà  tối  về  lại  phải  chiều vợ  nữa .
Nửa đêm  chàng  tỉnh  giấc  .  chàng  ra  ngoài  hiên cầu khấn ong  trời
-Con  đã hối  hận  khi  không  biết  thương vợ. Mong ngài  tha  thứ  và  cho  con  về  lại  là  chính mình!
Bỗng  chàng  nghe  có  tiếng  nói.
-Chàng trai  ta rất tiếc báo  cho  con  một tin  không  vui. Trò  chơi  lúc  nãy đã khiến con  mang thai.  Hãy  đợi  thêm  9 tháng  10  ngày  nữa nhé !

Nguồn: http://truyen-cuoi.net/mot-lan-lam-vo/

Vua dốt nát


Ở một  vương quốc nọ  có một  ông  vua nổi  tiếng  ăn chơi không  chịu  lo việc quốc  gia. Một hôm  vua  muốn  may một  bộ  quần  áo  lạ  kì  mà  từ trước  tới  nay  chưa  ai  có.
 Lên vua  đã cho  dán cáo thị  khắp nơi. Rồi co 2 chàng  thọ  may  tới  xin được  may  áo  cho  vua:
-Thưa  đức  vua đáng kính . biết tin ngài  muốn  may  một bộ  trang  phục  thần  bí .lên hôm nay  huynh đệ  tôi  tới  đây  xin được  dở  chút  tài  mọn làm trang  phục  cho ngài.
Bộ  hoàng bào siêu  nhẹ mặc vào  có cảm  gác  nâng nâng.
Nghe vậy  vua thích  lắm bèn  cho  họ  nhiều  vàng  bạc  tơ lụa  hảo  hang  để  may  áo.
Ngày  ngày  2  anh  thợ  may làm viếc miệt mài.bên chiếc  khung  dệt  chống  trơn.
2  anh  dệt  vải  rất  điêu  luyện.
Một tuần  2 tuần  , nhà  vua háo  hức  có áo bèn  sai   các  quan tới  xem. Các  quan tới  ngạc  nhiên lắm khi thấy  trên khung  dệt  không  có  gì. Hỏi  ra  mới được 2  anh  thợ may  giải  thích.
-Đây  là  vải  đặc biệt. Chỉ  những  người  thông  minh mới nhìn  thấy.
truyen - cuoi


Chẳng vị  quan nào  muốn  nhận mình  ngu dốt ai  nấy  đều  khen đẹp.
Thời  gian trôi  qua  cuối cùng  chiêc hoàng  bào  cuả  vua  đã  may  xong.
Và 2 anh thợ may mời vua và các quan đến xem .
Tới nơi vua không thấy gì bèn hỏi nhỏ mấy vị quan lần trước đến kiểm tra và được biết chỉ người thông minh mới thấy
Vua cũng không muốn mình ngu dốt bèn khen lấy khen để. Thế là nhà vua mạc bộ hoàng bào siêu mỏng siêu nhẹ đi vi hành quanh kinh thành cho mọi người chiiem ngưỡng sắc thái oai phong của ngài

Nguồn : http://truyen-cuoi.net/vua-dot-nat/

Khi Vô-va chưa biết nghĩ bậy

Trong một cuộc thi "Chúng ta biết gì về phụ nữ?" do tạp chí "Phụ Nữ" tổ chức. Người đoạt giải nhất là Vô-va 10 tuổi.

Và đây là bức thư gửi ban tổ chức từ một thí sinh:Tôi biết đàn bà từ năm 18 tuổi, năm nay tôi đã 68 tuổi, vậy mà ban tổ chức lại cho rằng một đứa trẻ ranh lại biết về phụ nữ hơn tôi?
Thư trả lời của ban tổ chức:Trong câu hỏi đầu tiên của chúng tôi: Ở đâu phụ nữ lông xoăn nhất? (lông với tóc tiếng Nga chung 1 từ), cậu bé trả lời đúng "Ở châu Phi", còn ông trả lời ra sao, lại còn vẽ minh hoạ nữa?
Câu hỏi thứ hai của chúng tôi: Cơ quan quan trọng nhất của phụ nữ là gì? Cậu bé trả lời chính xác là "Hội phụ nữ thế giới", còn ông trả lời như thế nào, lại còn minh hoạ nữa?
Câu hỏi thứ ba của cúng tôi: Phụ nữ khắc khoải chờ đợi cái gì hàng tháng? Cậu bé trả lời chính xác đó là "Tạp chí Phụ Nữ". Còn ông, ông trả lời ra sao? May mà ông không có minh hoạ đấy!
Nghe nói bài làm của thí sinh "rất hiểu phụ nữ" này được bầu là bài văn gây sốc nhất trong năm!

Vova và câu hỏi dành cho cô giáo

Đừng vội trách cậu học trò nhỏ vì những câu nói ngô nghê của cậu mà hãy xem lại suy nghĩ của người lớn trước đã.


Trong gi hc, cô giáo muphát trin trí tưởng tượng và kh năng cm nhn ca hc sinh nh tui; cô đưa ra my câu hi như sau:
- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và r
t là cng?
- Bê tông 
!
Cô giáo:
- Gi
i quá. Nhưng mà nó còn có th là nha đường na, thế còn cái gì màu vàng, và  trên cánh đng?
- Con bò 
!
- Đúng r
i! Nhưng còn có th là đng rơm na,
Vova l
m bm, t phía cui lp:
- Hmmm...
Cô giáo:
- Em đ
ng lên ngay.
Vova:
- Th
ế em hi mt câu được không?
Cô giáo th
n trng:
- Em th
 nói đi!
- Th
ế cái gì trước khi cho vào ming thì nó cng, thng và khô ráo, còn sau khi ra khi ming thì nó mm nhũn, cong queo và ướt nhem?
Cô giáo đ
ng pht dy, mt đ bng, tiến thng đến tát rt kêu vào mt Vova.
Vova xoa xoa má:
- Đúng r
i! Nhưng nó còn có th là ko cao su na!


Vova và thầy giáo dự giờ

Bạn Vova là học sinh “xuất sắc” trong các trò “siêu quậy”. Hãy xem hôm nay bạn sẽ đối phó thế nào khi lớp học có nhiều thầy đến dự giờ thế này nhé!

Tiết tiếng Anh


Hôm nay lớp học của Vova có một số thầy giáo đến dự giờ. Cô giáo và các bạn học sinh đã chuẩn bị tất cả tình huống có thể xảy ra để buổi học diễn ra được "an toàn". Nửa tiếng trôi qua êm đẹp, còn 15 phút nữa là hết giờ, cô giáo liền hỏi học sinh câu hỏi cuối cùng:
- Bây giờ cô sẽ viết một câu tiếng Anh lên bảng, các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Tây Ban Nha nhé!
Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.
- Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?
Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.
Vova rất tự tin:
- Giáo viên ở đây xinh thế nhẩy?!
- Cái gì? Em ra ngay khỏi lớp học!
Vova thu gom sách vở xong và thì thầm vào tai thầy giáo dự giờ:
- Thầy đã không biết thì đừng có nhắc bài cho em chứ! 


Tiết học vệ sinh cá nhân


Nhiều lần vô tình cô giáo để ý thấy Vova lần nào trong toilet ra cũng đều rửa tay, cô rất lấy làm vui. Hôm nay có đoàn thanh tra đến dự giờ cô giáo gọi ngay Vova lên bục giảng và nói với các bạn:
- Vova là tấm gương tốt về để cho các bạn học tập về môn vệ sinh cá nhân, lần nào đi vệ sinh xong bạn ấy cũng đều rửa tay, các em phải học tập bạn ấy. Vova thấy cô giáo nói vậy cũng ngại ngùng theo:
- Dạ! Có gì đâu ạ! Không phải hôm nào em cũng rửa tay đâu, như vừa nãy chẳng hạn.
Cô giáo ngạc nhiên:
- Tại sao vừa nãy em lại không rửa tay?
- Dạ vì lúc nãy em mang theo giấy vệ sinh ạ!
- Hả?! 


Chân lý

Một hôm Vova tới lớp cô giáo dạy học sinh về môt chân lý ” có công mài sắt có ngày nên kim”

Cô ví dụ: nếu chúng ta chịu khó nuôi một đàn gà thì sau này chúng ta sẽ thu được sẽ là những quả trứng thật ngon lành.

Vova ở dưới nói với bạn bên cạnh tớ không cần nuôi gà cũng có thể thu được trứng.
Cô giáo tức giận liền gọi Vova đứng dậy và đuổi ra ngoài, khi ra ngoài Vova vẫn cố ngoảnh lại và nói ” em sẽ nuôi một đàn vịt”…
Cô:??!!

Vova và miếng sôcôla

Một phái đoàn kiểm tra đến một nhà trẻ. Phái đoàn tặng cho các cháu bé những miếng sôcôla hình những đứa trẻ con.
Một thành viên trong phái đoàn hỏi Vôva:
- Cháu thích miếng sôcôla hình cô bé hay hình cậu bé?
Vôva nhanh nhẹn trả lời:
- Cháu thích hình cậu bé ạ vì như thế thì cháu được hơn một mẩu sôcôla con mà ở các cô bé không có.
*
*  *
Vôva dắt em đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi không nén nổi tò mò, cô hỏi.
- Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
- Cháu lên tám. - Vôva đáp.
Cô thu ngân hỏi tiếp:
- Thế cháu có biết thứ này để làm gì không?
- Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em cháu. - Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh.
- Cho em cháu? - Cô gái tròn mắt ngạc nhiên.
- Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng, nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ ấy...

Giờ học sinh vật.

Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi hi..ếp!
Cô giáo không kìm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa:
- Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.

Vova thi học kỳ

Đây là kỳ thi vấn đáp, thầy giáo hỏi:
- Thế cậu có biết trong phòng này có mấy cái đèn không?
Vova nhìn lên trần nhà và đếm:
- Thưa thầy có 4 cái ạ!!!
- Sai rồi, có 5 cái.
Rồi thầy rút trong túi quần ra một cái bóng đèn.
Kỳ thi sau, Vova lai vẫn gặp ông thầy nọ.
- Vẫn câu hỏi trước đấy cậu thử trả lời xem nào!!!
Vova thản nhiên đáp:
- 5 cái ạ!!!
- Cậu lại sai rồi, lần này tôi không mang theo cái bóng đèn nào!!!
- Nhưng em có mang theo, thưa thầy!!!
Vova rút trong túi quần ra 1 cái bóng đèn!!! 

Đi tham quan công trường

Vừa tới nơi thì xảy ra tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 ngôi nhà mới xây xuống đất. Sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên:
- Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã?
Masa giơ tay:
- Thưa cô vì chú công í không tuân thủ quy tắc an toàn lao động ạ.
- Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào?
Kôlia:
- Thưa cô có thể chú ấy bị cảm.
- Cũng không loại trừ khả năng này. Thế còn Vova, em nghĩ sao?
- Chú ấy ngã vì quát em!
- Thế là thế nào?
- Chú ấy bảo: thằng ôn kia, đừng có rung thang nữa! 

Vova tập làm văn.

Trong tiết Tập làm văn, thấy Vova luôn là người hăng hái, cô giáo gọi Vova lên bảng:
- Con hãy miêu tả một chú gà trống ở khu vườn…
Vova bắt đầu hồn nhiên:
- Buổi sáng, ông mặt trời thức dậy, toả những tia nắng ấm áp xuống vườn nhà em….
- Hay, hay…
- có tiếng xuýt xoa ở dưới, cô giáo cười tươi.
- Chú gà trống đĩnh đạc ra giữa vườn, vươn cổ cất tiếng gáy vang động khắp nơi….
- Tuyệt vời…, thật tuyệt…
- lại tiếng xuýt xoa.
- Sau đó chú nhảy lên lưng chị gà mái….
- Thôi, thôi, được rồi, xuống ngay, xuống ngay…
- cô giáo hoảng hốt.
- Nhưng chú gà trống nhà con đâu có chịu xuống ngay, thưa cô…?
-Nó đang đạp đạp mà…
- Vova vẫn hồn nhiên trả lời
- cô giáo??!!

Thi nói khoác

Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở một cuộc thi nói khoác.


Quan thứ nhất nói:
- Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái hết cả sào mạ!
Quan thứ hai nói:
- Thế đã lấy gì làm lạ. Tôi còn trông thấy một sợi dây thừng to gấp mười cái cột đình làng này!
Quan thứ nhất biết ông kia nói lỡm mình, bèn chịu thua và giục quan thứ ba lên tiếng. Quan thứ ba nói:
- Tôi đã từng thấy một cây cầu dài lắm, đứng đầu này không thể trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng có hai bố con nhà nọ, kẻ ở bên này, người ở bên kia mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma, nhưng khi qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi!
Đến lượt quan thứ tư:
- Thế kể cũng đã ghê đấy. Nhưng tôi lại còn trông thấy một cái cây cao khủng khiếp lắm! Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nửa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh và đã bay đi rồi.
Quan thứ ba hiểu ý, muốn nói cây dùng để làm cái cầu mình nói, đành chịu thua. Bốn ông quan đắc ý, vỗ đùi cười ha hả. Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người:
- Đồ nói láo cả! Lính đâu? Trói cả chúng nó lại cho ta! Các quan sợ run cầm cập, ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai thì té ra là anh lính hầu. Lúc ấy, quan mới lớn giọng:
- Thằng kia, mày định trói ai thế?
- Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ!

Ông đập bà nâng nghe huỳnh huỵch

Chưa bao giờ phong trào cầu lông Câu lạc bộ “Thơ Hài” chúng ta lại phát triển như lúc này.


Trước đây chỉ thấy thơ hài, sau chuyển sang “sân” thơ tình. Chắc tại tình cảm cao trào quá nên giờ chuyển sang chơi thể thao cho đỡ bứt rứt chân tay đây mà.
Thực ra, mấy “lều thơ” mình đánh cầu thì ít mà làm thơ về cầu lông thì nhiều. Nhiều bài thơ ca ngợi nhau ra đời, không khí rất tưng bừng. Này nhé:
Ai ơi, “Cười suốt” giỏi không?
Cầu thơ cũng được, cầu lông cũng tài!
Một số bác đã cao tuổi nhưng sức trẻ vẫn còn nguyên vẹn, máu trong người vẫn lưu thông ào ạt như chưa từng có sự... cao tuổi:
Phấp phới trên trời, trắng tựa bông
Quả cầu ngất ngưởng giữa từng không
Ông đập, bà nâng nghe huỳnh huỵch
Xong nốt ván này chắc rạng đông!
Chẳng thế mà chủ Câu lạc bộ “Thơ Hài” đã mượn đâu đó một câu thơ để cảm thán:
Hội ta có phong trào cầu
lông đang phát triển, dẫn đầu toàn tinh (tỉnh).
Tức là toàn tỉnh thành trong cả nước. Rồi đây cầu lông của Hội còn vươn ra toàn thế giới là cái chắc. Còn bây giờ, tạm thời thì vẫn:
Hội ta có phong trào cầu
Lông phát triển mạnh, đồng đều thì chưa
Chỗ dày, chỗ lại lưa thưa
Chỗ thì lổn nhổn, chỗ chưa thấy gì
Chỗ thì nhu nhú tí ti
Cho nên cần phải tính gì đi thôi
Làm sao phát triển kịp thời
Cầu lông Hội ấy sẽ rồi tiến xa!
Đây chỉ là bài viết miêu tả một buổi Câu lạc bộ “Thơ Hài” họp, không bàn về thơ mà bàn về cầu lông. Thế nên nếu thấy Câu lạc bộ “Thơ Hài” chưa rục rịch gì thì xin mọi người đừng sốt ruột. Chỉ vài tháng nữa thôi:
Phong trào phát triển quả cầu
lông bay tung toé trên đầu như... sao!

Xiển vào dinh tổng đốc xin tiền

Gặp lúc hỏng thi, Xiển và mấy anh em bạn đồng môn ngồi buồn mới giở trò bù khú với nhau.


Anh em biết Xiển có tài ứng đối, thách Xiển vào xin tiền quan tổng đốc. Bấy giờ tổng đốc Thanh Hóa khét tiếng là một người hiếu sát.
Xiển bắt anh em giao kèo: Nếu xin được tiền thì anh em cứ tính một đền thành ba, nghĩa là anh em sẽ phải trả cho Xiển một số tiền gấp ba số tiền Xiển xin được của quan. Bằng không dám xin, hoặc xin không được thì Xiển phải thết anh em một bữa no say.
Tưởng đùa vui, nào ngờ Xiển vào tận dinh quan. Ai nấy chắc phen này Xiển sẽ làm ma không đầu. Một buổi sáng nọ, quan vừa mở mắt ra công đường đã thấy Xiển quỳ ở ngoài sân.
Quan quắc mắt hỏi:
- Thằng kia! Mày tới đây có việc gì?
Xiển thưa:
- Bẩm cụ lớn, con muốn nhờ tay cụ lớn hóa kiếp cho con.
Quan quát:
- Thằng này muốn chết à?
Xiển trịnh trọng nói:
- Bẩm chính thế à. Con nghe nói lưỡi gươm cụ lớn sắc lắm, nên muốn xin cụ lớn một nhát để hồn về chín xuối cho được mát mẻ.
Quan gắt:
- Thật là đồ điên, cuồng, ngu, ngộ. Vì sao mày lại muốn chết?
Xiển đáp:
- Bẩm cụ lớn, con là học trò thi hỏng, nhà lại nghèo, nghiệp đèn sách chẳng ra sao, nghĩ tủi thân hổ phận chả muốn sống nữa.
Quan thấy Xiển dáng người học trò nho nhã, lại đối đáp đâu ra đấy một cách bình tĩnh liền bảo:
- Nếu học trò học giỏ mà hỏng thi thì cũng còn đáng thương. Nếu dốt mà hỏng lại đòi chết thì chết cũng đánh đời. Vậy hãy ứng khẩu một bài thơ lấy đề là "điên cuồng ngu ngộ" ta xem.
Xiển vâng lời, ứng khẩu đọc một hơi, mối câu có một trong bốn chữ của đầu đề:
- Cao Tổ điên hào kiệt Võ Ðế ngộ thần tiên. Tặng Ðiểm cuồng thiên địa Nhan Tử ngu thánh hiền.
Nghe nói xong, quan biết Xiển có ý xỏ ngọt mình, song thấy Xiển là kẻ xuất khẩu thành chương, kính điển lau làu, văn thơ hàm súc, tỏ ra là người học thức rộng, lại có khí phách, liền thưởng cho ba chục quan tiền và bảo lui về. Thế là từ đó, ngoài cái tên Xiển Bột còn có một cái tên nữa là Xiển Ngộ.

Uống nước nhớ...

- Thầy: Uống nước nhớ gì, em nào biết!
- Quỳnh: Dạ thưa thầy, uống nước kẻ trồng cây!
- Thầy: Sao lại uống nước nhớ kẻ trồng cây?
- Quỳnh: Dạ , vì em uống nước dừa mà thầy!

Dẻo và bền nhất

- Thầy: Trò nghe đây: sắt thép, đồng…vật liệu nào dẻo dai và bền nhất?
- Quỳnh: Thưa thầy là…Thưa thầy cho 5 phút suy nghĩa ạ. Á! Thưa thầy vật dẻo dai và bền nhất đó là sợi tóc ạ.
- Thầy: Sao! Làm gì có chuyện đó sợi tóc làm sao có thể dẻo hơn sắt thép được?
- Quỳnh: Sao lại ko ạ! Thưa thầy chẳng phải người ta nói nghìn cân treo sợi tóc đó thôi ạ.

Ngang với...!

Bố Vợ Và Con rể Đi lên huyện.
Tới Bờ Sông, 2 bố Con nhìn thấy 1 con chó bơi ở dưới Sông.
Bố vợ: Con có biêt bơi không?
Con rể: dạ! Không ạ!
Bố Vợ: Ui! Mày không cả bằng con chó nữa à?
Con rể: Thế Bố biêt Bơi không ạ?
Bố Vợ: Ta Có Chứ!
Con rể: Thế Bố cũng chỉ ngang Với Con Chó Thôi! hehehe

Chả dấu gì bác

Có một ông lâu ngày đến nhà ông bạn thân chơi. Khách chủ gặp nhau chuyện trò rôm rả. Chủ kiếm trầu mời khách nhưng giữa cơi trầu chỉ có mỗi một miếng. Chủ khẩn khoản mời mãi, khách đành phải ăn.
Cách một thời gian sau, ông này nhớ bạn lại đánh đường sang thăm trả.
Thấy bạn đến, ông kia mừng lắm, mời lên nhà ngồi. Chuyện trò lại rôm rả.
Ông này cũng bày ra giữa cơi chỉ có mỗi một miếng trầu và khẩn khoản mời.
Ông khách khen cơi trầu đẹp và nể lời cầm miếng trầu lên tay ngắm nghía:
- Thứ cau của nhà bác chắc bổ vào dịp trời mưa nên nó lắm xơ nhỉ?
- Không đâu ạ, đó chính là miếng trầu bác mời dạo nọ đấy ạ. Tôi ngậm nên nó hơi bị giập ra.

Ai nịnh ai?

Một anh nhà giàu hỏi người nghèo:
- Tôi giàu anh có nịnh tôi không?
Người nghèo:
- Ông giàu mắc mớ gì đến tôi mà tôi phải nịnh ông?
Nhà giàu:
- Nếu tôi cho anh nửa gia tài, anh có nịnh tôi không?
Người nghèo:
- Lúc đó tôi giàu bằng ông rồi việc gì tôi phải nịnh ông.
Nhà giàu:
- Nếu tôi cho anh cả gia tài, anh  có nịnh tôi không?
Người nghèo:
- Chắc chắn lúc đó ông phải nịnh tôi.

Mẹo vặt

Ông chủ đoàn xiếc nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc trên đường phố: Một con vịt nhảy nhót trên chiếc nồi úp ngược. Ông ngạc nhiên vô cùng và bèn trả khoản tiền lớn để mua con vịt cùng chiếc nồi.
Chỉ một ngày sau, ông ta tức giận tìm tới chỗ người bán vịt:
- Tôi để con vịt lên chiếc nồi và làm hết cách rồi mà nó cứ đứng đực ra, không chịu nhảy nhót gì cả!
- Thế à? - người chủ cũ con vịt đáp lại - Thế ông có nhớ đốt nến dưới chiếc nồi không?

Bí kíp làm thơ

Làm thơ mình vốn không quen
Nhưng vì...muốn quá nên xen một bài
Bài này không được quá dài
Cũng không được ngắn kẻo hoài phí công
Làm thơ phải có...màu hồng
Có mây,có gió bềnh bồng lướt bay
Làm thơ phải có mê say
Đã làm là suốt đêm ngày không thôi
Không nên chỉ biết viết,ngồi
Phải ra ngắm cảnh,nhìn trời...lấy thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Học bài thì khó,làm thơ rất vào
Mỗi khi cảm xúc tuôn trào
Chính là đất nặn để "nhào" ra thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Nói gì thế nhỉ?Ơ ơ...hết rồi
Chú ý quan trọng : Đây không phải là bí kíp thật.Bạn nào làm theo là thành thơ...dở hơi ăn canh mồng tơi đó!HÌ HÌ

Hiệu quả bất ngờ

Một họa sĩ ngồi vẽ trong vườn cây ăn quả. Sau khi tác phẩm hoàn thành, ông hỏi bà chủ vườn: "Bà thấy bức tranh đẹp chứ?"
- Ồ, hay lắm!
- Mảng nào của nó làm bà hài lòng nhất?
- Từ khi ông ngồi đây, không có con chim nào dám đến ăn quả chín nữa.

Chắc chắn là thế rồi!

Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài.
- Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn.
- Vova: Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ?
- Cô giáo: Chắc chắn

Hội

- Quỷnh: Cậu Quỳnh! Sao cứ thấy con lũ bạn lại hét rống lên : “Hội! Hội!”
- Quỳnh: Mày thử đánh vần xem!
- Quỷnh: Hờ…ôi…hôi…nặng…
- Quỳnh: Đúng rồi đấy, tụi nó bảo mày hôi nặng. ha…ha
- Quỷnh: Hừ…!?!

Không quên

Trên đường từ nhà người quen về, vị giáo sư nói với vợ: "Em cứ bảo là anh hơi đãng trí, vậy mà lần này anh đã nhớ cầm ô của chúng ta về đây này?"
- Ồ! Anh thật đáng yêu. Nhưng hôm nay lúc đi chúng ta đâu có cầm ô đâu?
- !!!!!

Ai sợ vợ nhất?

Sư cụ ngồi đàm đạo với mấy người khách, có người hỏi:
- Trong đám ta đây ai là người sợ vợ nhất?
Chưa ai dám đáp thì sư cụ đã nhận ngay:
- Kể sợ thì tôi đây sợ nhất!
Mọi người lấy làm lạ mới hỏi:
- Sư cụ có vợ đâu mà sợ?
- Tôi sợ đến nỗi không dám lấy vợ.

Im lặng là vàng

Edison phát minh một dụng cụ điện tử, ông muốn bán phát minh này với giá 3.000 USD, và tự nhủ nếu các thương gia chỉ trả 2.000 USD cũng được. Lúc gặp nhau, họ hỏi ông về giá cả, Edison lúng túng không biết phải nói như thế nào. Một người trong số họ đành phải bắt đầu trước:
- Chúng tôi không trả cao đâu, ông nghĩ sao với cái giá 40.000 USD?

Lần này thì đúng

Đêm trước khi đi khám tuyển nghĩa vụ quân sự, một chàng thanh niên được đám bạn kể cho một mẹo nhỏ để trốn lính.
“Một anh chàng đi khám tuyển được bác sĩ kiểm tra mắt. Ông bác sĩ chỉ vào bàn và hỏi: - - Chữ gì đây?
Anh kia ngơ ngác:
- Chữ nào cơ?
- Ở dòng này.
- Dòng nào cơ?
- Đây, ở trên bàn.
- Thế cái bàn nào?
Và anh chàng được tuyên bố là không thích hợp với công việc, rất đúng ý anh ta.
Nghe vậy, anh chàng sắp sửa tòng quân quyết định sẽ lặp lại trò ma giáo đó với bác sĩ khám bệnh. Khi kiểm tra mắt, bác sĩ hỏi:
- Bây giờ cậu hãy chỉ cho tôi chữ ở trên bàn.
Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Bàn nào cơ? Chẳng có cái bàn nào ở đây cả!
- Anh nói đúng. - Bác sĩ nhận xét. - Anh đã thấy rõ là không có cái bàn nào cả. Anh đã được nhận vào quân đội.

Chuyện ở nhà hàng

Tại quán ăn, ông khách bực mình gọi bồi bàn lại quát tháo.
- Anh giải thích thế nào về chiếc máy trợ thính trong bát súp của tôi?
- Thưa ngài, ngài nói gì tôi nghe chưa được rõ...
***
Một bà khoe với bạn:
- Con trai tôi mỗi khi ghi chép là mọi người lại chăm chú nhìn.
- Tuyệt quá, thế con trai bà làm thơ à?
- Không, nó làm bồi bàn cho một tiệm ăn.

Luật sư đi nhà hàng

Hai luật sư sau khi tham gia bào chữa tại một phiên tòa tỏ ra rất mệt nhọc, họ bước vào một quán và gọi nước uống, mỗi người lấy trong cặp của mình ra một ổ bánh mì ăn.
Anh phục vụ nhanh chóng nhắc nhở:
- Thưa quý khách, quán chúng tôi có quy định được ghi trên bản bên kia: "Quán chúng tôi có phục vụ ăn trưa. Quý khách vui lòng không ăn thức ăn tự mình mang vào quán".
Hai vị luật sư vui vẻ cám ơn anh phục vụ và trao đổi bánh mì cho nhau rồi... tiếp tục ngồi ăn ngon lành.

Ai lười hơn

Trong buổi lao động, học sinh tham gia chuyển gạch để xây tường. Thấy Ân một chuyến chỉ mang một viên gạch, trong khi mọi bạn khác đều mang hai viên, một bạn liền hỏi:
- Ân lười quá, mang được mỗi một viên gạch.
Ân liền cãi:
- Có bạn lười thì có.
Mọi người cười ồ. Ân nói tiếp:
- Các bạn sợ phải đi hai chuyến nên mới mang hai viên một lần chứ còn gì nữa.

Không biết mình là ai

Ba người đàn ông say rượu dìu nhau về nhà. Đến trước cửa một căn nhà, một gã đập vào cửa và hét lên: "Ông Tư ở đây phải không?".
Tiếng phụ nữ trả lời:
- Phải.
- Bà... bà là ai?
- Tôi là vợ ông Tư.
- Vậy bà làm ơn ra xem ai là ông Tư, đưa ổng vô nhà để mấy người kia còn về nhà nữa chứ...

Bể trứng

Trên xe bus, một anh chàng trông thấy có bao tải hàng nên định ngồi lên. Bỗng bà già ngồi cạnh đó hét to: "Coi chừng bể trứng!".
Anh chàng hoảng hốt hỏi lại:
- Bao này đựng trứng hả?
- Không. Sầu riêng!

Mình cần xa nhau

- Vk à, mình không gặp nhau một thời gian nhé
- Cái gì ?? @.@
- Đừng nhìn ck thế ! Chỉ một thời gian thôi
- Sao vậy ? Ck có chuyện gì hả ?
- Không có gì, ck chỉ muốn tốt cho vk
- Tốt cho vk ??? Ck bị điên à ?
- Không, ck chưa điên. Nhưng mà tin ck đi, mình ck đau được rồi, ck không muốn vk đau, hiểu không ?
- Không hiểu ! (T.T) Sao tự dưng lại vậy? Hay ck lại nghe lời ai nói linh tinh phải không ??
- Ừm, thực sự thì có người nhiều kinh nghiệm khuyên ck không nên gặp vk, ck thấy đúng nên làm theo.
- Hừ ! Tôi biết ngay mà. Thằng nào, con nào dám chen vào chuyện này ? Nó biết gì chuyện vk-ck mình mà chen vào đây ? Ck cho vk họ, tên, địa chỉ của nó, vk phải làm cho rõ ràng. {>.<}
- Bình tĩnh, bình tĩnh. Nó họ Bác tên Sỹ, ở số abc xyz -
... Ck bị đau mắt đỏ !

Bán thuốc theo toa

Một phụ nữ bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một liều thuốc ngủ cực mạnh. Người bán cẩn thận hỏi: "Bà mua thuốc này làm gì vậy?"
- Để giết chồng tôi.
- Tôi không thể bán thuốc cho bà để giết chồng được!
Người đàn bà bèn đưa ra một bức ảnh người đàn ông và một phụ nữ trong tư thế thân mật. Người đàn ông là chồng bà, còn người phụ nữ lại chính là vợ của người bán thuốc.
Người bán thuốc cầm lấy bức ảnh và gật đầu:
- Xin lỗi! Tôi không biết là bà có mang toa thuốc theo.

Ai tài hơn?

Con của hai luật sư khoe với nhau:
- Mày xem bố tao có tài không? Ông X tham ô 9 tỉ đồng, nhờ bố tao, nói có một giờ mà ông chỉ bị có 2 năm “tù treo”
- Nhằm nhò gì, lão Y buôn lậu tới 2 kg heroin, nhờ bố tao nói có một câu mà lão khỏi phải tù ngày nào.
- Bố mày nói câu gì mà tài thế?
- Câu ngắn thôi: “Đề nghị tử hình”.

Tán gái thời công nghệ cao

Trưởng phòng hỏi nhân viên cấp dưới về sự vắng mặt của một nữ nhân viên cùng phòng:
- Anh có biết tại sao hôm nay Ngọc Trinh không đi làm? Cậu có biết số điện thoại hay nhà cô ấy ở đâu hay không?
- Dạ không thưa sếp, nhưng chúng ta có thể hỏi máy tính về thông tin của cô ấy!
- Sao cơ, thời đại tiến bộ đến độ cả máy tính cũng bắt đầu biết tán gái rồi cơ à?

Tin nhắn shock

Có một chàng trai yêu đơn phương một cô gái nhưng không dám nói ra.
Một ngày kia, lấy hết can đảm, chàng soạn một tin nhắn tỏ tình và nhấn send lúc 1h sáng. Tin nhắn trả lời đến ngay sau đó, nhưng chàng trai quyết định để ngày hôm sau sẽ đọc.
Sáng hôm sau, chàng trai mở tin nhắn lên và... shock.
"Tài khoản của bạn không đủ để gửi tin nhắn, xin vui lòng nạp thêm!"

Đường nào cũng chết

BạnGái: Anh Thấy em có mập không
BạnTrai: Không
BạnGái: Anh nói dối em ghét anh
BạnTrai: có
BạnGái: Sao anh dám chê tui tui ghét anh

Thi vấn đáp

Một sinh viên phải trả thi trong hội đồng. Giáo sư hỏi:
- Các-mác mất năm nào?
- Các-mác đã mất! Một phút mặc niệm để tưởng nhớ đến Người!
Cả hội đồng đứng dậy tưởng niệm một phút. Giáo sư hỏi tiếp:
- Lê-nin mất năm nào?
- Lê-nin mất, nhưng sự nghiệp của Người vẫn còn sống mãi. Ðể tưởng nhớ người lãnh đạo vĩ đại của giai cấp Cộng sản, 5 phút mặc niệm bắt đầu.
Cả hội đồng đứng dậy, mặc niệm. Giáo sư thì thầm với hội đồng:
- Thôi cho nó 3 (*) điểm đi, không nó bảo chúng ta hát "Quốc tế ca" thì chẳng có ai ở đây thuộc lời đâu!